yuè fēi mǎn jiāng hóng
jìn wàng qíng, chóu yǐ jǐn, shān hé pò.
靖康耻,犹未雪;臣子恨,何时灭?
dēng lín chù, mù kàn qiān lǐ, bēi tiān dì.
登临处,暮看千里,悲天地。
shù wàn lǐ, nán běi rén mín, tóng tiān lèi.
数万里,南北人民,同涕泪。
cāng cāng fù, yǒu sī zhōng, fēng yǔ xīn.
苍苍覆,有私衷,风雨心。
zhōng yǒu hèn, wú yǐ nài, qiān lǐ xuě.
心中恨,无奈奈,千里雪。
zhōng guó wài, yǒu wú xiū, jiàn huáng shā.
中原外,无休休,见黄沙。
zhōng yǒu hèn, wú yǐ nài, qiān lǐ xuě.
心中恨,无奈奈,千里雪。
cāng cāng fù, yǒu sī zhōng, fēng yǔ xīn.
苍苍覆,有私衷,风雨心。
这首词不仅展现了岳飞作为一位军事家的雄才大略,更体现了他作为一名爱国者的高尚情操。在学习和传承中华优秀传统文化的过程中,我们应当深刻理解其中蕴含的爱国主义精神,并将其发扬光大。